Đảng có vững cách mạng mới thành công

Năm 1927, trong tác phẩm Đường cách mạng, từ khẳng định cách mạng “trước hết phải có Đảng cách mệnh”[1], Hồ Chí Minh đưa ra luận điểm “Đảng có vững cách mệnh mới thành công”[2]. Người lấy ví dụ đơn giản, dễ hiểu, chứng minh cho luận điểm này: “Cũng như người cầm lái có vững thuyền mới chạy”[3].

Luận điểm Đảng có vững cách mạng mới thành công của Hồ Chí Minh định hướng cho công tác xây dựng đảng ở mọi thời kỳ cách mạng, nhất là hiện nay khi toàn Đảng đang thực hiện Nghị quyết Trung ương 4 (khóa XI, XII), gắn với đẩy mạnh học tập và làm theo tư tưởng, đạo đức, phong cách Hồ Chí Minh.

Luận điểm Đảng có vững cách mạng mới thành công của Hồ Chí Minh không tách rời cuộc đấu tranh chống chủ nghĩa cá nhân, bệnh quan liêu, tham nhũng, lãnh phí trong Đảng. Từ nguyên tắc xây dựng đảng kiểu mới, Hồ Chí Minh đã cảnh báo và chỉ ra biện pháp đấu tranh chống chủ nghĩa cá nhân, bệnh quan liêu, tham nhũng, lãnh phí trong Đảng ngay từ khi rất sớm. Người có nhiều tác phẩm trực diện đấu tranh, ngăn chặn chủ nghĩa cá nhân, bệnh quan liêu, tham nhũng, lãnh phí trong Đảng, như: “Đường cách mạng” năm 1927, “Sửa đổi lối làm việc” năm 1947, “Nâng cao đạo đức cách mạng quét sạch chủ nghĩa cá nhân” năm 1969…

Chủ nghĩa cá nhân, bệnh quan liêu, tham nhũng, lãng phí trong Đảng, được Hồ Chí Minh gọi là giặc nội xâm, giặc ở trong lòng, nguy hiểm hơn cả giặc ngoại xâm, làm mất niềm tin của nhân dân, ảnh hưởng trực tiếp đến sự tồn vong và phát triển của Đảng. Nếu không giành thắng lợi trong cuộc đấu tranh chống giặc nội xâm, giặc ở trong lòng, thì sự nghiệp cách mạng vô sản ở nước ta không thể giành được thắng lợi, suy đến cùng là cuộc cách mạng “nửa vời”, “không đến nơi”. Vì vậy, Người yêu cầu, phải tập trung lực lượng toàn dân - lực lượng vô cùng vĩ đại, đấu tranh và giành thắng lợi trong cuộc chiến cam go, phức tạp này. Hồ Chí Minh viết: “Nhiệm vụ của quần chúng là phải hăng hái tham gia phong trào chống tham ô, lãng phí, quan liêu”[4] và Người cho rằng: “Nếu chiến sĩ và nhân dân ra sức chống giặc ngoại xâm mà quên chống giặc nội xâm như thế là chưa làm tròn nhiệm vụ của mình.”[5].

Thực tế khi đối diện với kẻ thù ngoài mặt trận, nơi chiến tuyến, tuy gian khổ song vẫn giành thắng lợi, nhưng đối diện với giặc nội xâm, giặc ở trong lòng, vô cùng phức tạp trong nhận diện, khó khăn và đau đớn trong đấu tranh, vì đó là cuộc đấu tranh với thói hư tồn tại ngay trong chính bản thân mình, với đồng đội, đồng chí, trong nội bộ cơ quan, đơn vị. Hồ Chí Minh khái quát: “Việc tranh đấu với kẻ địch ở tiền tuyến bằng súng, bằng gươm còn dễ, nhưng việc tranh đấu với kẻ địch trong người, trong nội bộ, trong tinh thần, là một khó khăn, đau xót.”[6].

Việc làm cần thiết để xây dựng Đảng vững là: “Tiền bạc phải tính toán một cách rành mạch, thật thà, phải tiết kiệm, chớ lười biếng. Chớ ăn cắp của công làm của tư.”[7]. Thực tế cho thấy không còn con đường nào khác muốn xây dựng Đảng vững, phải kiên quyết, nghiêm khắc, nghiêm minh trong đấu tranh chống giặc nội xâm, giặc ở trong lòng. Hồ Chí Minh hoàn toàn ủng hộ cách làm của V.I.Lênin: “Ngày 2-5-1918, tòa án nhân dân Mat-xcơ-va xử nhẹ một vụ án hối lộ. Lênin không bằng lòng, và viết: “Không xử bắn lũ ăn của đút lót, mà xử một cách pha trò, mềm mỏng nhẹ nhàng như vậy, - đó là một điều xấu hổ cho những đảng viên cộng sản, cho những người cách mạng. Cần phải nêu những đồng chí đã ăn hối lộ ra để cho dư luận quở trách và cần phải đuổi họ ra khỏi Đảng”[8].

Đấu tranh chống giặc nội xâm không chỉ dừng ở từng cá nhân đảng viên, một tổ chức đảng cụ thể, mà ngay đối với toàn Đảng, cũng phải khách quan, trung thực, thừa nhận, quyết tâm sửa chữa khuyết điểm, không bảo thủ, trì trệ, rơi vào chủ nghĩa cá nhân dưới mọi hình thức. Hồ Chí Minh khẳng định: “Một Đảng mà giấu giếm khuyết điểm của mình là một Đảng hỏng. Một Đảng có gan thừa nhận khuyết điểm của mình, vạch rõ những cái đó, vì đâu mà có khuyết điểm đó, xét rõ hoàn cảnh sinh ra khuyết điểm đó, rồi tìm kiếm mọi cách để sửa chữa khuyết điểm đó. Như thế là một Đảng tiến bộ, mạnh dạn, chắc chắn, chân chính”[9]. Từ luận điểm Đảng có vững cách mạng mới thành công, Người luôn căn dặn: “Phải giữ gìn Đảng ta thật trong sạch, phải xứng đáng là người lãnh đạo, là người đầy tớ thật trung thành của nhân dân”[10], nhất là trước những bước ngoặt của đất nước thì “việc cần phải làm trước tiên là chỉnh đốn lại Đảng”.[11]

Tình hình thế giới và trong nước hiện nay đã có nhiều thay đổi so với năm 1927. Loài người bước vào cuộc cách mạng công nghệ 4.0, song luận điểm Đảng có vững cách mạng mới thành công cần tiếp tục được khẳng định, nghiên cứu, vận dụng sáng tạo trong công cuộc đổi mới. Đặc biệt, tình trạng quan liêu, tham nhũng, lãng phí, sự suy thoái, tiêu cực của một bộ phận không nhỏ cán bộ, đảng viên đang diễn ra rất phức tạp, đe dọa tới vai trò lãnh đạo của Đảng, sự tồn vong của chế độ ở nước ta.


Với luận điểm Đảng có vững cách mạng mới thành công, Đảng ta đã và đang quyết tâm đấu tranh chống chủ nghĩa cá nhân, bệnh quan liêu, tham nhũng, lãng phí, sự suy thoái, tiêu cực ở một bộ phận không nhỏ cán bộ, đảng viên, nhất là những đảng viên có chức, có quyền trong bộ máy đảng, nhà nước. Nghị quyết Trung ương 4 (khóa XII) của Đảng chỉ ra: tình trạng lợi dụng chức vụ, quyền hạn thao túng, bao che, tiếp tay cho tham nhũng, tiêu cực vẫn đang diễn ra. Để cuộc đấu tranh chống giặc nội xâm giành ưu thế và thắng lợi phải có phương pháp đúng đắn, bước đi thích hợp, thận trọng, không ngại khó, ngại khổ, ngại va chạm…thực hiện kiểm tra, giám sát, xử lý nghiêm những vi phạm, khắc phục triệt để biểu hiện nhẹ trên nặng dướivốn không mang lại nhiều kết quả.


Mỗi đảng viên dù ở cương vị công tác nào cũng phải có ý thức và hành động cụ thể để xây dựng Đảng. Phát huy dân chủ, thực hiện tự phê bình và phê bình như “rửa mặt hàng ngày”, thường xuyên rèn luyện phẩm chất đạo đức, kiên quyết và kiên trì đấu tranh với bệnh quan liêu, tham nhũng, lãnh phí, chủ nghĩa cá nhân trong Đảng hiện nay.


Phát huy vai trò của các cơ quan dân cử, Mặt trận Tổ quốc Việt Nam, các đoàn thể nhân dân, cơ quan báo chí, phương tiện thông tin đại chúng trong việc giám sát cán bộ, đảng viên. Đồng thời, xây dựng cơ chế phù hợp để quần chúng, nhân dân được tham gia đấu tranh chống chủ nghĩa cá nhân, bệnh quan liêu, tham nhũng, lãng phí trong Đảng, thực hiện dân biết, dân làm, dân kiểm tra. Kịp thời khen thưởng, cổ vũ những cá nhân, cơ quan báo chí đã phát hiện, phê phán, đấu tranh với những biểu hiện sai trái, tham nhũng, lãng phí, chủ nghĩa cá nhân. Công khai và khách quan ử lý mọi cán bộ, đảng viên, không có vùng cấm, khi vi phạm tư cách, thoái hóa biến chất về đạo đức, lối sống, cũng như những phần tử cơ hội, bất mãn, gây mất đoàn kết trong Đảng. Khắc phục triệt để tình trạng vì động cơ cá nhân, phe nhóm xử lý nội bộ các vụ việc tiêu cực.

 

[1] Hồ Chí Minh Toàn tập, Nxb Chính trị quốc gia, Hà Nội, 2011, t. 2, tr.289.

[2] Hồ Chí Minh Toàn tập, Sđd, t. 2, tr.289.

[3] Hồ Chí Minh Toàn tập, Sđd, t. 2, tr.289.

[4] Hồ Chí Minh Toàn tập, Sđd, tập 7, tr.362.

[5] Hồ Chí Minh Toàn tập, Sđd, t. 2, tr.362-363.

[6] Hồ Chí Minh Toàn tập, Sđd, t. 8, tr.56.

[7] Hồ Chí Minh Toàn tập, Sđd, t. 7, tr.363.

[8] Hồ Chí Minh Toàn tập, Sđd, t. 7, tr.364.

[9] Hồ Chí Minh Toàn tập, Sđd, t. 5, tr.301.

[10] Hồ Chí Minh Toàn tập, Sđd, t. 15, tr.612.

[11]Hồ Chí Minh Toàn tập, Sđd, t. 15, tr.616.


(*) Xem thêm

Bình luận
Đã thêm vào giỏ hàng